Gửi Mẹ La Vang

Mẹ kính mến!

    Khi con cầm bút để viết những dòng tâm sự này cũng đã 23h đêm rồi. Ở đâu đó Mẹ vẫn hằng dõi theo con, phù hộ cho con. Con biết rằng con không xứng đáng được nhận tình yêu thương của Mẹ. Chỉ những lúc khó khăn vấp ngã con mới chạy đến với Mẹ, xin Mẹ thương giúp. Trong bức thư này con chọn Mẹ để tâm sự. Cuộc đời con có những khi tưởng chừng không bước qua nổi giai đoạn khó khăn ấy, con sống mà không dám nghĩ đến ngày mai vì tương lai mịt mờ quá, những lúc đó con chỉ biết cậy trông nơi Mẹ mà thôi.

   Sinh ra trong một gia đình cha mẹ đều làm ruộng, cả bốn chị em đang đi học. Nên cuộc sống của con không lấy gì làm sung sướng. Để đỡ đần cha con đã phải đi làm thêm ở quán ăn. Những ngày đầu mới đi làm con đã mơ tưởng đến bao điều, nào là sau hai tháng làm hè tiền sẽ dành mua những gì, rồi thì khi vào học vẫn sẽ tiếp tục đi làm. Nhưng rồi mọi thứ không xảy ra như con mong muốn. Con đã phải nghỉ việc ở đó. Cuộc đời con có những lúc buồn chán không biết bấu víu vào đâu con lại chạy đến với Mẹ. Con luôn cảm nhận rằng Mẹ luôn nhận lời con mỗi lúc con cầu xin. Sau mỗi lần như thế con đều thấm thía và tự nhủ mình sẽ phải sống tốt hơn, siêng năng kinh hạt hơn để xứng đáng với Mẹ.

   Nhưng Mẹ ơi, có những lúc con phải chạy theo xô bồ của cuộc sống. Con đã quên cả lời Mẹ, chỉ những lúc khó khăn con mới nhớ đến Mẹ. Con biết mọi việc con làm, mọi điều con suy nghĩ Mẹ đều thấu rõ, nhưng con muốn viết ra đây để trút bầu tâm sự với Mẹ.

   Hiện tại con đang đi học và tìm được một công việc khá ổn định để có thể vừa đi học vừa đỡ đần cha mẹ. Trong cuộc sống có đôi lần con vấp ngã nhưng nhờ ơn Mẹ con đã đứng lên để tiếp tục bước đi. Bởi bên con còn có Mẹ luôn dõi theo. Có những lúc mệt mỏi con có ý định nghỉ việc con đang làm bây giờ nhưng nghĩ đến ngày tháng cực nhọc thiếu thốn trước đây mà con không bỏ được.

   Con chọn ngành mà người ta vẫn thường bảo nhau đó là nghề “không trồng hoa trên đất mà cho đời những đóa hoa thơm”. Khi lựa chọn nghề Sư phạm con đã bị mọi người ngăn cản bởi người ta bảo  ngành đó ra trường khó xin việc nhưng con vẫn quyết định đi theo ngành đấy và con sẽ cố gắng đến cùng. Sau này ra trường con sẽ đi lên miền núi – nơi mà có những em thơ đang lam lũ vất vả theo cha mẹ lên nương rẫy. Những mảnh đời đó cũng gần tựa cuộc sống của con lúc nhỏ mà thôi.

   May mắn hơn con được cha mẹ cho học đến tận bây giờ. Để con được đi học cha mẹ đã rất vất vả nên con càng phải phấn đấu học hành không phụ công cha mẹ.

 Con vào đại học được một năm thì em trai con cũng thi đậu vào đại học. Giờ đây cha mẹ lại càng thêm nặng gánh. Kinh tế gia đình cũng không phải khá giả gì, cha lại thường xuyên đau ốm mọi gánh nặng trút lên vai mẹ. Thời gian đó con đã có ý định dừng lại việc học của mình để em trai được đi học. Dù sao con vẫn là con gái cha mẹ cho đi học đến tận bây giờ thì con đã thỏa nguyện lắm rồi, sinh ra làm chị nên chịu thiệt thòi hơn cũng là lẽ đương nhiên nhưng cha mẹ đã quyết tâm cho con học tiếp dù biết sẽ rất vất vả. Có những lúc con biết cha mẹ con buồn rầu suy nghĩ nhiều lắm bởi nuôi con cái đã vất vả lại chịu cảnh lời qua tiếng lại dèm pha của người đời. Họ bảo rằng: “chúng con đi học mất tiền mất bạc sau cũng về làm ruộng thôi,…” Con biết điều họ nói không phải là sai nhưng con quyết tâm rồi ra trường không xin được việc ở bắc thì vào nam, không ở miền xuôi thì lên vùng núi chứ con sẽ không về.

   Đến nơi xa xôi đó con sẽ có cơ hội phục vụ cho người khác, hy sinh cho người khác. Xứng đáng là con cái Mẹ. Ở nơi xa xôi đó con sẽ ươm lên những mầm non tươi tốt, con sẽ dạy chúng những điều hay. Dù đi đến đâu con vẫn luôn tự hào và chứng minh cho họ thấy mình là người Công Giáo.

   Cuộc sống lắm khi yếu đuối sa ngã nhưng con tin rằng luôn có Mẹ ở bên, Mẹ sẽ cầu bầu phù hộ cho con, dạy con biết đường nào nên đi và đường nào nên tránh.

Cảm ơn Mẹ đã luôn đồng hành cùng con, ban ơn thêm sức mạnh cho con. Chính Mẹ đã vực  con dậy những lúc vấp ngã, hướng đi khi con lạc đường. Con tự hào mình sinh ra đã là con Giáo Hội. Cầu Mẹ luôn phù hộ cho giáo phận của chúng con nói riêng và toàn thể Giáo Hội Công Giáo nói chung ngày càng phát triển xứng danh con Mẹ.

Con của Mẹ!

Anna Đặng Thị Ngọc  Giáo xứ: Làng Rào – Hạt Quy Hậu
Ngành: Sư Phạm Ngữ Văn  Trường Đại Học Vinh.  

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *