Con sinh ra và lớn lên tại quê hương Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Gia đình con không được trọn vẹn, không tuyệt vời như bao gia đình khác. Bố con là một người tân tòng, từ khi 4 tuổi, bố mẹ con không còn sống với nhau nữa, bố con đi tìm một cuộc sống mới. Từ đó đến nay, bốn miệng ăn của anh em con chỉ biết trông chờ vào đôi bàn tay của mẹ. Cũng vào thời điểm đó, con bị tai nạn gãy chân, gia đình con lúc đó vô cùng túng thiếu, không có bố san sẻ khó khăn, mẹ con đã rất vất vả. Chân con gãy nặng, gia đình con không có tiền chạy chữa, ơn Chúa con gặp được vị ân nhân đã lo cho con nằm viện thời gian ấy.
Qua cơn sóng đó, mẹ con con lại phải chèo chống với những cơn sóng mới của cuộc đời, một mình mẹ bươn chải nuôi 4 anh em con ăn học, nhưng rồi gia đình quá khó khăn nên anh và 2 chị của con đã phải nghỉ học giữa chừng khi chưa học hết lớp 7, lớp 8 để lo miếng cơm manh áo. Cả nhà chỉ còn mỗi mình con là út được đến trường viết tiếp ước mơ của anh chị.
Bây giờ con là sinh viên đại học, con rất hạnh phúc, hạnh phúc vì đã không phụ lòng, không phụ sự hi sinh của Mẹ và anh chị dành cho em trong suốt thời gian qua. Anh chị con đã lập gia đình, đã phải lo cho tổ ấm nhỏ của họ, chỉ còn Mẹ và con. Mẹ con trước giờ vẫn thế, vẫn làm đủ thứ việc khó nhọc trên đời để kiếm tiền nuôi
con ăn học. Mẹ đi làm thuê, đi rửa bát, đi giúp việc cho người ta, lúc gần lúc xa, lúc ở Vinh, lúc ở Hà Nội, Mẹ lặn lội ngược xuôi để làm ra từng đồng tiền để nuôi con, xây được nhà mới thay cho ngôi nhà chật chội, lụp xụp ngày xưa. Mẹ một người phụ nữ bình thường nhưng mẹ làm được nhưng việc mà nhiều người phụ nữ khác chẳng thế nào làm được. Nhà thiếu vắng bố làm trụ cột nhưng mẹ đã đảm đương tất cả.
Ngày con đỗ đại học, mẹ đã rất vui, thế nhưng con biết lại thêm một nỗi lo, một gánh nặng nữa đè lên vai mẹ. Mẹ vẫn cho con học tiếp, và mẹ lại phải tiếp tục vất vả để lo cho con. Hơn một năm rồi mẹ làm việc gần nhà, Mẹ bán cháo đêm cho người ta từ 7 giờ tối đến 5 giờ sáng hôm sau. Mỗi đêm thức trắng làm việc như thế chỉ được có 50.000 nghìn đồng. Nhiều đêm lạnh nằm trong chăn ấm mà thương Mẹ vô cùng, nước mắt cứ trào ra mà nức nớ. Mẹ cũng hay đau ốm , ngày nào cũng phải uống thuốc, thương mẹ khó nhọc, con cố gắng học tập, ngoài giờ học em cũng đi gia sư kiếm tiền trang trải để đỡ đần cho mẹ, con cũng luôn phải tự nhắc bản thân cố gắng học tập thật tốt để làm mẹ vui lòng, 12 năm phổ thông con đều đạt học sinh giỏi toàn diện. Năm học lớp 9 con đạt giải ba Tỉnh và giải nhất huyện môn Tiếng Anh. Năm lớp 10, lớp 11 con đạt giải ba Tỉnh IOE về Tiếng Anh online,… Và giờ con đã là sinh viên sư phạm Tiếng Anh trường Đại Học Vinh, hiện con đang là Chi Hội Trưởng
chi hội 55A1 sư phạm Anh, Uỷ Viên Ban Chấp Hành Liên Chi Hội sinh viên Khoa Sư Phạm Ngoại Ngữ.
Hơn một năm qua, con đã và đang đồng hành hướng dẫn Câu lạc bộ Tiếng Anh Giáo Dục Vinh được thành lập bơi cô Tuệ Phương và Hội Education For The Poor, sinh hoạt tại nhà thờ Cầu Rầm, giúp các bạn sinh viên Công Giáo cũng như ngoài Công Giáo học Tiếng Anh. Năm học 2014-2015, con đạt danh hiệu sinh viên giỏi, được nhận học bổng khuyến khích học tập của nhà trường và học bổng khuyến khích của Quỹ Học Bổng Nguyễn Trường Tộ Giáo Phận Vinh. Học kì 1 năm học 2015-2016 vừa qua, điểm trung bình chung thang điểm 10 của con là 8.46 ( thang điểm 4 là 3.74 ), điểm rèn luyện 92/100 xếp loại xuất sắc. Ước mơ của con là trở thành một giáo viên giỏi ở bộ môn Tiếng Anh, con thích làm cô giáo từ nhỏ và hơn nữa đây cũng là ước mơ dang dở của 2 chị gái con, con muốn viết tiếp nó. Chọn theo ngành Ngoại Ngữ là cả một thử thách lớn bởi muốn thành công phải có đầu tư rất lớn cả về công sức lẫn tiền bạc để có được chứng chỉ quốc tế này, chứng chỉ quốc tế nọ. Hiện con đang cố gắng học để thi chứng chỉ IELTS.
Con sẽ phấn đấu hơn nữa để đạt được kết quả cao trong các kì học tới, hoàn thành chương trình đại học với tấm bằng để có thể có được việc làm tốt sau này. Đó trong tương lai xa, còn giờ đây con vừa phải học, vừa
tham gia các hoạt động tình nguyện, vừa đi làm gia sư thêm kiếm tiền để trang trải ăn ở, đi lại, mua sách vở, học nâng cao vì thương mẹ vất vả quá vì con…Con muốn giảm bớt gánh nặng cho mẹ, vì mẹ vẫn đang có bệnh phải thuốc than hằng ngày.
Con biết đến Quỹ Học Bổng Mẹ La Vang và muốn xin giúp đỡ từ hội để trang trải thêm cuộc sống hằng ngày mà đỡ phải xin từ mẹ mặc dù con biết rất nhiều những hoàn cảnh khác còn khó khăn hơn con.
Trên đây là những tâm sự của bản thân con. Cuối cùng con xin chúc Quỹ Học Bổng Mẹ La Vang ngày càng phát triển để giúp đỡ được nhiều học sinh sinh viên công giáo hơn nữa, chúc các thành viên của Hội sức khỏe và thành công.
Anna Trần Thị Thơm Giáo xứ: Tân Lập Ngành: Sư Phạm Tiếng Anh Trường Đại Học Vinh |