GỌI TÊN ƯỚC MƠ-NHƯ QUỲNH

Vào mùa hè 2018, con có dịp được tham gia chương trình hè của nhóm Học Bổng Mẹ La Vang tại Cẩm Trường. Cũng là một chuyến đi với những kỉ niệm khó quên như bao chuyến đi khác. Nhưng chắc có lẽ cái khó quên nhất là một buổi tối tuyệt vời từ cảnh vật đến con người. Trên một cánh đồng bát ngát, với gió mát, trăng thanh, chúng con – từng người một “ gọi tên ước mơ của mình”. Điều mà con chưa bao giờ định hình nó như thế nào? Bởi vì sở thích, đam mê hay ước mơ nó khà là giống nhau. Bởi vì con có quá nhiều điều mong muốn làm và người mong muốn để trở thành. Chúng như một  mớ hỗn độn không bao giờ làm con ngưng bận tâm, lo lắng. Nghe có vẻ hơi tham lam nhưng vì con chưa biết đâu là điều bản thân muốn.

Buổi tối hôm ấy, được sự hướng dẫn của các thầy đồng hành, chúng con ít nhất đã kêu lên được cái tên “ ước mơ viển vông” đó. Cái ước mơ mà chúng con chưa dám nghĩ tới, nhưng ít nhất chúng con biết được bản thân mình thích cái gì và mong muốn cái gì. Con không nghĩ là nó khó đến thế. Để xác định được một cách nghiêm túc rằng : Ước mơ của mình là gì?. Nó là một phạm trù thuộc về sở thích, ước muốn và nó là một cái gì đó thuộc về tương lai chăng?  Câu hỏi luôn làm con ám ảnh. Nhưng rồi con cũng đã thốt ra được “ ước mơ điên rồ” đó. Vì “ có ai đánh thuế ước mơ bao giờ”, nên con cứ thế mà mơ.

                        Nếu như Xuân Diệu nhắc đến tình yêu với nhưng câu thơ lãng mạn:

                        “ Đố ai định nghĩa được chữ Yêu

                        Có khó gì đâu một buổi chiều

                        Gặp cô em gái xinh xinh ấy

                        Rồi thương rồi nhớ thế là yêu.”

            Thì con xin mạn phép được mượn lời thơ của ông để nói về giấc mơ:

                        “ Đố ai định nghĩa được Giấc Mơ

                        Có khó gì đâu ngày đẹp trời

                        Bỗng thấy tu sỹ áo chùng thâm đó

                        Rồi mong rồi muốn gọi là Mơ.”

Vâng, ước mơ là thế đó. Nó không quá khó và cũng chẳng dễ để nhận ra. Những ánh mắt ngây thơ và tràn đầy hi vọng của các em nhỏ khi được hỏi :

“ Ước mơ của các con là gì ?”.

– “ Con sẽ là Cô giáo”

– “ Con sẽ làm Linh mục” hay “Con sẽ làm một Bà xơ”.

Những câu trả lời thật hồn nhiên làm sao! Ẩn chứa đằng sau đó là bao nhiêu ước muốn và cả một bầu trời hi vọng. Tuy đơn sơ, tuy là một sở thích hay đơn giản là muốn trở nên như hình ảnh của một thần tượng nào đó. Nhưng tất cả đều tốt đẹp, vì “ ước mơ nếu không tốt đẹp thì chả ai mơ làm gì cả”. Nhưng điều gì bản thân thực sự muốn làm. Mục đích gì mà bản thân thực sự muốn đạt tới. Nó không hẳn chỉ là những giấc mơ suồng sã, mà phải cần đến sự nỗ lực, lòng nhiệt huyết của bản thân. Quả thật, để khám phá ra ước mơ của bản thân đã khó thì con đường đi đến ước mơ lại khó khăn gấp bội. Vì “ Ước mơ chỉ là mơ ước nếu thiếu hành động”.

Con đã nhiều lần tự vấn mình rằng: Con đến thế gian này để làm gì? Ý nghĩa sự có mặt của con là gì trện trái đất này? Và chẳng lẽ “ Đời con chỉ như vậy thôi sao?”.

Mỗi người sinh ra đều với hai bàn tay trắng và chết đi cũng hai bàn tay trắng. Vậy thì, chúng ta để lại ý nghĩa gì trên cõi đời này? Chúng ta sống có ý nghĩa gì?. Không phải làm ca sĩ, diễn viên để được mọi người ca ngợi, cũng chẳng phải làm ông này bà kia để được mọi người nhớ đến. Nhưng là một “ chính con” – một thụ tạo tuyệt vời mà Đấng Tạo Hóa đã tạo nên. Mỗi người có một sứ mệnh riêng, một ơn gọi riêng và một giá trị riêng. Để làm gì? Để sống hạnh phúc và biểu hiện tình yêu thương của Đấng Tạo Hóa dưới vòm trời này.

Thú thật, mỗi lần con được tiếp xúc, gặp gỡ, trò chuyện với những người con cho là thành công, thì con có một động lực rất to lớn. Thành công ở đây không phải là đạt được một cái gì to lớn hay làm chức này chức nọ, mà chính là thành công của sự vượt thắng bản thân mình, dám đi trên con đường riêng của mình. Dám đương đầu với thử thách, khó khăn và dám trả giá cho những ước mơ điên cuồng của bản thân. Những lúc con chán nản, thất vọng thì những hình ảnh đó lại tiếp thêm cho con những ngọn lửa của lòng nhiệt huyết, để con tiếp tục chạm tới ước mơ của chính con.

            Ước gì, con, chúng con – những người trẻ của Đất Nước, của Giáo Hội, luôn mang trong mình ngọn lửa nhiệt huyết, tinh thần sẵn sàng của tuổi trẻ, biết gọi tên được “ ước mơ của riêng mình”. Để từ đó, dám dấn thân và vững bước đi đến con đường chinh phục ƯỚC MƠ. J

                                                                                     Gia hòa, ngày 20 tháng 8 năm 2019

                                                                                                                        Như Quỳnh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *