Tổng thống đương nhiệm Mỹ Donald Trump đã từng nói câu: “Đã mất công nghĩ, tại sao bạn không nghĩ lớn? Đã mất công ước mơ, tại sao bạn không ước mơ lớn ?” Quả đúng vậy, ước mơ lớn đâu phải trả phí đâu, tuổi trẻ hãy cứ ước mơ hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ, và hãy cứ thất bại để đổi lấy thành công. Và tôi cũng không nằm ngoài luồng suy nghĩ đó, tôi có ước mơ và ước mơ của tôi là được thành công trên con dường sự nghiệp học hành và cao cả hơn là trở thành một con người trưởng thành, sâu sắc, biết yêu thương san sẻ và sử dụng đúng cái thành công sự nghiệp mà Chúa sẽ ban tặng cho tôi.
Mặc dù được sinh ra trong một gia đình quê thuần nông nhưng nhờ hồng ân của Chúa đã dăt dìu nâng đỡ tôi và gia đình để hôm nay một thanh niên quê đầy tham vọng như tôi có thể sải bước trên giảng đường đại học. Để được gọi là “ sinh viên” với tôi nó không dễ dàng . Khi thời còn là mẫu giáo gia đình tôi còn rất nhiều khó khăn với lại còn phải ở nhà giữ em nên tôi không được đi học mẫu giáo như mọi người mà phải lên thẳng vào lớp 1. Nên tôi không nhanh như các bạn múa hát kể chuyện cái gì tôi cũng ngồi một chỗ thế và chắc chắn lực học tôi rất kém thực sự khi đó tôi không biết tôi học thế nào? Đến hôm tổng kết cuối kỳ II lớp 3 tôi thấy thầy Hiệu trưởng xướng danh sách học sinh được giấy khen, tôi lắng nghe mãi mà không thấy tên tôi mà chỉ nghe
thấy tên bạn tôi tôi tự hỏi sao bạn năm nào cũng được như thế mà mình cuối cùng vẫn không nhỉ? Không biết lấy động lực từ đâu, lên lớp 4 tôi cố gắng và đã đạt được học sinh tiên tiến – cái giấy khen đầu đời của tôi và bắt đầu từ đó về sau năm nào tôi cũng đạt giấy khen. Bước vào cấp II được chọn vào học lớp chọn của trường nên tôi rất lo lắng nên cố gắng và đã đạt học sinh giỏi huyện trong 4 năm. Kỳ thi tốt nghiệp trung học cơ sở tôi đã may mắn đạt được 9 điểm môn Toán và đương nhiên tôi được ngồi một cái ghế vào lớp chọn 2 của Huyện.
Những điều đó luôn luôn làm bố Mẹ tôi rất vui Trong các năm cấp III tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi của Huyện và lại một lần nữa tôi lại chạm tới con điểm 9 với môn Toán trong kỳ thi đại học của mình, là con điểm cao nhất trong làng quê xóm đạo của tôi hiện giờ. Đây là cột mốc để tôi nhìn lại mỗi nghĩ thất vọng chán chường với suy nghĩ “ Đừng quên rằng mày đã từng cố gắng rất nhiều và đã từng là nhất.” Trong những năm học tập tại quê nhà tôi không những chỉ tập trung vào học nhưng tham gia rất tích cực các hoạt động trong xứ như: là thành viên của nhóm Con Đức Mẹ trong xứ, nhóm Bắt kinh của xứ, ca đoàn và đã từng tham gia dạy giáo lý viên. Chính những cái hoạt động này lời dạy động viên của Cha quản xứ đã thôi thúc thôi trong học tập rất nhiều. Tôi cũng đã đạt rất nhiều thành tich trong việc học giáo lý.
Trong cái làng quê thuần nông của tôi chỉ thấy luẩn qua luẩn quẩn cái nghề nông, mộc … và thấy chỉ mỗi cô giáo là có việc trên chữ nghĩa thế nên mỗi khi tôi đạt cái gì mấy cô hàng xóm lại bảo là cố gắng lên để lớn lên mà làm cô giáo. Từ đó không biết khi nào tôi mặc định mình là một cô giáo và thích làm cô giáo. Và tôi đặt cho mình một ước mơ trở thành một giảng viên giỏi và tôi đã chọn sư phạm toán đại học Vinh làm nơi cho mình học. Lên đại học tôi có được cơ hội tiếp xúc nhiều với sách vở hơn tôi đam mê đọc sách, sách là một người bạn tôi rất trân trong tôi luôn xoay xở mọi phương diện để có sách đọc cho dù là vay hay mượn.
Đọc sách làm tôi trưởng thành hơn sâu sắc hơn và biết cảm nhận và yêu thương hơn. Được tiếp xúc nhiều với sách và tôi đã không giới hạn ước mơ của mình chỉ dừng lại ở một giảng viên. Khi đọc một cuốn sách hay tôi lại ước mình có thể viết một cuốn sách hay dành cho các bạn trẻ để những người trẻ trong thế giới hôm nay luôn có các nhìn tích cực đầy nhân văn hơn, khi xem một video truyền cảm hứng tôi lại muốn mình trở nên thành công và làm một nhà diễn thuyết để thức đẩy tinh thần và truyền động các bạn trẻ và một ước muốn tôi luôn ấp ủ là thành lập một trung tâm tiếng anh tại nơi mình sống để giúpđỡ các bạn trẻ những người khó khăn trong học tiếng anh.
Khi tham gia sinh hoạt sinh viên công giáo tôi thấy được các nhà mạnh thường quân là phụ nữ tôi phục họ nể họ và trong măt tôi đó là một hình tượng phụ nữ thành công tôi không quan tâm họ thành công trên lĩnh vực gì nhưng giờ dây tôi thấy họ thành công và tôi ước mơ mình trở thành một người phụ nữ như vậy người phụ nữ độc lập, mạnh mẽ thành công – để giúp đỡ. Để thực hiện được những ước mơ đó tôi biết nó không hề dễ dàng chút nào mà bắt buộc tôi phải hành động thực hiện ngay tại hiện tại này. Tôi luôn nhắc nhủ mình rằng đừng vớ lấy chướng bệnh nghĩ nhiều làm ít và gặp một chút thất bại là nản lòng. Quả đúng là con đường dài nhất và khó khăn nhất là con đường từ não tới tay. Tôi suy nghĩ rẩ nhiều và thực hiện nhưng khi thực hiện lại vô cung khó khắn về nhiều mặt về tài chính, vệc săp xếp thời gian các hoạt động xã hội, các hoạt động sinh viên công giáo …
Nhưng tôi cảm thấy nó bắt nguồn từ tài chính là thiết yếu. Biết gia đình có hoàn cảnh khó khăn nên tôi không bao giờ dám xin nhiều. Bắt buộc tôi phải tìm việc làm đã từng làm quán ăn sáng , phụ bàn , làm gia sư … Vừa học vừa làm tham gia các hoạt động trong trường là ban điều hành của nhóm sinh viên công giáo tôi không yên tâm khi bỏ lỡ một buổi sinh hoạt của các bạn mà không có tôi việc cứ chồng chất phương tiện đi lại chỉ là chiếc xe đạp điều đó bắt buộc tôi phải nghỉ làm chỉ đi gia sư
được tuần một vài buổi gì đó. Tôi biết tại thời điểm hiện tại tôi cần làm gì để thành công, nhưng đó là khó khi nhìn vào thu nhập ngoài đồng ruộng của bố Mẹ lương công nhân ít ỏi của người anh tôi không dám mở lời xin cho được một chiếc laptop để học, xin cho được tham gia các khóa học tiếng anh khóa học về các kỹ năng …
Đó là mặt khó khăn nhưng tôi vẫn luôn cố gắng động viên mình cố gắng vì nếu mình nhắc đến ước mơ của mình mà mình không sợ hãi thì đó chưa phải là ước mơ và hãy ước mơ lại.Để ước mơ của mình được thực hiện dần từng bước tôi rất mong được sự giúp đỡ của Học Bổng Mẹ La Vang. Luôn mong rằng học bổng có nhiều nhà mạnh thường quân hơn để giúp đỡ các em có hoàn cảnh khó khăn và luôn mong rằng mình sẽ trở thành một người phụ nữ thành công theo hình tượng của mình, một người phụ nữ mạnh mẽ sâu sắc trường thành biết dùng thành công trong sự nghiệp của mình theo đúng nghĩa.
Nguyễn Thị Hạnh Giáo xứ Vạn lộc – Hạt Vạn Lộc Ngành: Sư Phạm Toán Trường Đại Học Vinh |